Đặng Trần Côn

Vietnamese writer

Đặng Trần Côn (Chinese: 鄧陳琨; born Trần Côn; c.1710–1745) was the author of the Chinh phụ ngâm, a masterpiece of chữ Hán literature of Vietnam.

"The Song of a Soldier's Wife", in An Anthology of Vietnamese Poems, trans. Huỳnh Sanh Thông (Yale University Press, 1996), ISBN 978-0300064100, pp. 401–414.
  • Thuở trời đất nổi cơn gió bụi,
    Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên.
    Xanh kia thăm thẳm tầng trên,
    Vì ai gây dựng cho nên nỗi này?
    • When all through earth and heaven dust storms rise,
      how hard and rough, the road a woman walks!
      O those who rule in yonder blue above,
      who is the cause and maker of this woe?
    • Lines 1–4
  • Sứ trời sớm giục đường mây,
    Phép công là trọng, niềm tây sá nào.
    • At daybreak, heralds speed them through the mists—
      the law outweighs what they may feel inside.
    • Lines 11–12
  • Chàng tuổi trẻ vốn dòng hào kiệt,
    Xếp bút nghiên theo việc đao cung.
    Thành liền mong hiến bệ rồng,
    Thước gươm đã quyết chẳng dung giặc trời.
    • Born to a race of heroes, you, my love,
      discard your brush and ink for tools of war.
      You vow to capture citadels for the throne—
      your sword will spare no foe of Heaven's sway.
    • Lines 17–20
  • Ðưa chàng lòng dằng dặc buồn,
    Bộ khôn bằng ngựa, thủy khôn bằng thuyền.
    • I see you off and sorrow—Oh, to be
      your horse on land, your vessel on the stream!
    • Lines 27–28
  • Hà lương chia rẽ đường này,
    Bên đường, trông bóng cờ bay ngùi ngùi.
    • Here at this bridge we'll go our separate ways—
      forlorn beside the road, I watch flags fly.
    • Lines 43–44
  • Chàng thì đi cõi xa mưa gió,
    Thiếp thì về buồng cũ gối chăn.
    • Your way leads you to lands of rain and wind—
      mine takes me back to our old room, our bed.
    • Lines 53–54
  • Cùng trông lại mà cùng chẳng thấy,
    Thấy xanh xanh những mấy ngàn dâu.
    Ngàn dâu xanh ngắt một màu,
    Lòng chàng ý thiếp ai sầu hơn ai?
    • We look to find each other but cannot—
      we only see those green mulberry groves.
      Mulberry groves all share one shade of green—
      of your own grief and mine, which hurts the more?
    • Lines 61–64
  • Hồn tử sĩ gió ù ù thổi,
    Mặt chinh phu trăng dõi dõi soi.
    Chinh phu tử sĩ mấy người,
    Nào ai mạc mặt, nào ai gọi hồn.
    • Winds howl and howl at ghosts of those war's killed—
      on soldiers' faces shines the stalking moon.
      O men, alive or dead, has anyone
      portrayed your faces or invoked your souls?
    • Lines 97–100
  • Những mong cá nước vui vầy,
    Ai ngờ đôi ngả nước mây cách vời.
    • We hoped to join like fish and water once:
      instead, we're split apart—a stream, a cloud.
    • Lines 115–116
  • Thuở lâm hành oanh chưa mến liễu,
    Hỏi ngày về, ước nẻo quyên ca.
    Nay quyên đã giục, oanh già,
    Ý nhi lại gáy trước nhà líu lo.
    • No orioles yet on willows—you set out
      and promised you'd come back when cuckoos sang.
      Cuckoos have followed orioles grown old—
      before the house some swallows chirp and peep.
    • Lines 125–128
  • Lòng lão thân buồn khi tựa cửa,
    Miệng hài nhi chờ bữa mớm cơm.
    Ngọt bùi thiếp đã hiếu nam,
    Khuyến con đèn sách thiếp làm phụ thân.
    • Your mother waits, heart-weary, at the door.
      Your child in hunger cries for its chewed rice.
      I feed your mother, serving as her son,
      and like a father teach your child to read.
    • Lines 157–160
  • Bóng dương để hoa vàng chẳng đoái,
    Hoa để vàng vì tại bóng dương.
    Hoa vàng hoa rụng quanh tường,
    Trải xem hoa rụng đêm sương mấy lần.
    • The sun has spurned his flower and let her wilt.
      The flower's wilted, as the sun won't shine.
      Wilted, she drops her petals by the wall—
      I've often watched them drop on dew-cold nights.
    • Lines 305–308
  • Thiếp xin chàng chớ bạc đầu,
    Thiếp thì giữ mãi lấy màu trẻ trung.
    • To silver may age never turn your hair!
      And may I ever keep the looks of youth!
    • Lines 363–364
  • Lòng hứa quốc thắm son ngăn ngắt,
    Sức tý dân đụng sắt trơ trơ.
    • Serve well your country with a true-red heart.
      Defend your people with an iron will.
    • Lines 369–370
edit
 
Wikipedia
Wikipedia has an article about: